Nó dẻo, màu đục như nước hồ. Con Trâm vừa mắc cỡ vừa lo sợ,Xuất tinh trò chơi với anh thầy dạy học đã làm nó mất bình tĩnh, không còn kiểm soát gì được nửa.
Nó ngồi bật dậy định nhảy ra khỏi giường nhưng toạc một tiếng, quần sì – líp của nó đã bị kéo rách toang ra. Cuối cùng – em phải đặt điều kiện không cho Nguyệt Hạnh làm thế nữa. Sợ cậu bắt tại trận chuyện thông gian này, Đạt sẽ không còn nơi nương tựa.